Ban Mai

Chợt tỉnh khu rừng rất dịu yên
Sương lam khói nhạt ấm chăn mền
Ve sầu nức nở đàn ca phách
Bạc má đong đưa hát nhạc nền
Giấc điệp qua rồi sao mãi nhớ
Mơ mòng cũng hết vẫn chưa quên
Khua rèm bỗng thấy cành rơi lệ
Nắng biếc hoa vàng cứ rực lên

minh tien

Phù Yên Quê Anh

Sương mù phủ khắp rặng thông xanh
Én lượn vờn bay gió mát lành
Suối Chiếu hồ trong xinh tựa ngọc
Nà Khồn lúa trải đẹp như tranh
Mây giăng đỉnh núi y màu lụa
Nắng thả đồng quê hệt bức mành
Một chốn thanh bình đầy quyến rũ
Mời nàng hãy đến với nơi anh

minh tien

Huong Đồng Mường Tấc

Thoảng chút hương đồng những buổi mai
Mừng trông nhánh lúa đã vươn dài
Thương cha dãi nắng hoài lam lũ
Xót mẹ mưa dầm vẫn dẻo dai
Hạt gạo thơm lừng đền sức kẻ
Cây đời ngát tỏa đáp công ai
Xa quê nhớ mãi về Mường Tấc
Đẹp cảnh, xinh người, trái ngọt sai

minh tien

Gửi Yêu Thương

Vần thơ gửi tặng đến muôn nhà
Rạng rỡ trong lòng tựa khúc ca
Đáy dạ bao mùa vui chữ luyến
Đường tơ mấy thuở đẹp nhân hòa
Chiều hôm lặng lẽ trông vầng nguyệt
Sáng sớm yên bình ngắm nụ hoa
Giản dị yêu đời chân sẽ cứng
Hồn nhiên thoải mái mắt không nhòa

minh tien

Ngơ Ngác

Tung hoành trục khoán
“Vô tình chợt biết em là mộng
Ngơ ngác hồn ta đến tận cùng.”
(trích thơ Hoa Bât Tư)

VÔ bước đường yêu mãi nhớ nhung
TÌNH xa mà luyến ái khôn cùng
CHỢT nghe tâm tưởng chừng tha thiết
BIẾT có dài lâu mộng đỉnh chung
ANH đã bao mùa mơ đến hẹn
LÀ tim đã hướng nẻo tương phùng
MỘNG neo trên cõi tình say đắm
NGƠ NGÁC HỒN TA ĐẾN TẬN CÙNG

Linh Nguyễn
minh tien

Ngơ Ngác

Tung hoành trục khoán
“Vô tình chợt biết em là mộng
Ngơ ngác hồn ta đến tận cùng.”
(trích thơ Hoa Bât Tư)

VÔ vị khi tàn giấc đỉnh chung
TÌNH kia đã cạn, phím tơ chùng
CHỢT dòng lệ chảy vì cô độc
BIẾT cõi lòng tê bởi lạnh lùng
EM nỡ sai vần thơ cách biệt
LÀ giăng lỡ nhịp khúc tương phùng
MỘNG mơ nhớ thuở ngày xưa ấy
NGƠ NGÁC HỒN TA ĐẾN TẬN CÙNG…

minh tien

Ảo Vọng

Trả hết cho tình đã trót vay
Rồi ta sẽ uống cạn ly này
Đìu hiu một bóng chiều mưa dạt
Quạnh quẽ riêng mình kiếp gió lay
Cứ tưởng làn mây luôn trải đắm
Đâu ngờ ngọn khói lại vờn bay
Tàn phai mới biết nhiều hư ảo
Quyết cởi đời ra khỏi đọa đày

minh tien

Nhớ Người Xưa

Tung hoành trục khoán

BIẾT nàng quá đẹp chỉ thầm yêu
ĐẾN lúc rời xa luyến tiếc nhiều
BAO buổi kề nhau cùng một sớm
GIỜ đây cách trở cuối ban chiều
NGƯỜI đi vẫn nhớ khuôn huyền diệu
QUAY biệt hoài thương dáng mỹ miều
LẠI thấy lòng đang còn nhắc gọi
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU.

minh tien

Nhớ Người Xưa

Bài họa

BIẾT là khổ lụy vẫn còn yêu !
ĐẾN nỗi lòng xao xuyến thật nhiều
BAO thưở hoa đùa vui nắng sớm ...
GIỜ đây lá đổ khóc mưa chiều
NGƯỜI đi mộng nhớ thân ngà ngọc
QUAY gót sầu mơ dáng mỹ miều .
LẠI thấy hồn như buồn trống trải ...
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU!?.

Tác giả: Diệp Trần
minh tien

Nhỏ Của Ngày Xưa

BIẾT rằng trộm nhớ để thầm yêu
ĐẾN mộng dần xa tiếc nuối nhiều
BAO bận đường quen lời chẳng ngỏ
GIỜ đây chốn cũ thoáng nghe chiều
NGƯỜI trao ánh mắt làn môi mộng
QUAY quắt tình tôi dáng mỹ miều
LẠI những cung buồn trôi ngõ vắng
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU.

Tác giả: Thiện Vĩnh Lưu
minh tien