Ngơ Ngác

Tung hoành trục khoán
“Vô tình chợt biết em là mộng
Ngơ ngác hồn ta đến tận cùng.”
(trích thơ Hoa Bât Tư)

VÔ bước đường yêu mãi nhớ nhung
TÌNH xa mà luyến ái khôn cùng
CHỢT nghe tâm tưởng chừng tha thiết
BIẾT có dài lâu mộng đỉnh chung
ANH đã bao mùa mơ đến hẹn
LÀ tim đã hướng nẻo tương phùng
MỘNG neo trên cõi tình say đắm
NGƠ NGÁC HỒN TA ĐẾN TẬN CÙNG

Linh Nguyễn
minh tien

Ngơ Ngác

Tung hoành trục khoán
“Vô tình chợt biết em là mộng
Ngơ ngác hồn ta đến tận cùng.”
(trích thơ Hoa Bât Tư)

VÔ vị khi tàn giấc đỉnh chung
TÌNH kia đã cạn, phím tơ chùng
CHỢT dòng lệ chảy vì cô độc
BIẾT cõi lòng tê bởi lạnh lùng
EM nỡ sai vần thơ cách biệt
LÀ giăng lỡ nhịp khúc tương phùng
MỘNG mơ nhớ thuở ngày xưa ấy
NGƠ NGÁC HỒN TA ĐẾN TẬN CÙNG…

minh tien

Ảo Vọng

Trả hết cho tình đã trót vay
Rồi ta sẽ uống cạn ly này
Đìu hiu một bóng chiều mưa dạt
Quạnh quẽ riêng mình kiếp gió lay
Cứ tưởng làn mây luôn trải đắm
Đâu ngờ ngọn khói lại vờn bay
Tàn phai mới biết nhiều hư ảo
Quyết cởi đời ra khỏi đọa đày

minh tien

Nhớ Người Xưa

Tung hoành trục khoán

BIẾT nàng quá đẹp chỉ thầm yêu
ĐẾN lúc rời xa luyến tiếc nhiều
BAO buổi kề nhau cùng một sớm
GIỜ đây cách trở cuối ban chiều
NGƯỜI đi vẫn nhớ khuôn huyền diệu
QUAY biệt hoài thương dáng mỹ miều
LẠI thấy lòng đang còn nhắc gọi
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU.

minh tien

Nhớ Người Xưa

Bài họa

BIẾT là khổ lụy vẫn còn yêu !
ĐẾN nỗi lòng xao xuyến thật nhiều
BAO thưở hoa đùa vui nắng sớm ...
GIỜ đây lá đổ khóc mưa chiều
NGƯỜI đi mộng nhớ thân ngà ngọc
QUAY gót sầu mơ dáng mỹ miều .
LẠI thấy hồn như buồn trống trải ...
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU!?.

Tác giả: Diệp Trần
minh tien

Nhỏ Của Ngày Xưa

BIẾT rằng trộm nhớ để thầm yêu
ĐẾN mộng dần xa tiếc nuối nhiều
BAO bận đường quen lời chẳng ngỏ
GIỜ đây chốn cũ thoáng nghe chiều
NGƯỜI trao ánh mắt làn môi mộng
QUAY quắt tình tôi dáng mỹ miều
LẠI những cung buồn trôi ngõ vắng
ĐÂU RỒI LỐI NHỎ TIẾNG CƯỜI TRÊU.

Tác giả: Thiện Vĩnh Lưu
minh tien

Dạ Khúc

Nhặt ánh sao trời dệt áng thơ
Thầm trao bạn ở phía sương mờ
Non cao chẳng chặn niềm nhung nhớ
Suối nhỏ đang đầy cõi mộng mơ
Khúc nhạc tuôn trào hòa nhịp thở
Âm thanh cuộn chảy nối mong chờ
Ngày xưa một mảnh gương đời vỡ
Rụng cánh hoa tàn tiếc ngẩn ngơ

minh tien

Lãng Phiêu

Tung hoành trục khoán

CỎ vẫn mong chờ đón giọt sương
MỀM lay sắc diệp ở bên đường
LỐI này giã biệt thôi lưu luyến
NHỎ đã rời xa mãi vấn vương
CHÂN ước nồng nàn muôn ánh nguyệt
THẦM mong rực rỡ một vầng dương
BƯỚC về chốn cũ lòng xao động
TỰA GIẤC MƠ ĐỜI NÍU NHỚ THƯƠNG

minh tien

Nhớ Hoa Phượng

Viết theo câu khoán:
Hoa rơi rải rác anh gom nhặt
Hương gửi vào em trọn nhớ mong
Sưu tầm

HOA phượng sân trường dưới nắng hanh
RƠI vào đáy mắt của lòng anh
RẢI hồng trang vở niềm sâu lắng
RÁC rụng bên thềm đẹp mỏng manh

ANH muốn quay về lớp học xưa
GOM cành phượng đỏ giữa trời trưa
NHẶT về những nỗi niềm mong nhớ
HƯƠNG ngát trời xanh với gió đưa

GỬI nỗi lòng anh với ước ao
VÀO lung linh nắng gió xôn xao
EM nâng niu giữa trang lưu bút
TRỌN cánh hoa rơi tự thuở nào

NHỚ nụ hoa rơi giữa cõi lòng
MONG sao gặp lại nụ cười trong
HOA RƠI RẢI RÁC ANH GOM NHẶT
HƯƠNG GỬI VÀO EM TRỌN NHỚ MONG.

minh tien

Vô Đề

Bên chiều tóc chợt nhuốm màu mây
Trả hết cho tình đã trót vay
Mộng ước ngày nao giờ nhạt nhẽo
Mong cầu nẻo mới sẽ nồng say
Vườn xưa lại ngát hương dào dạt
Chốn cũ luôn trùm bóng ngất ngây
Ở giữa miền an nhiên tuyệt đích
Yên bình với cuộc sống hôm nay

minh tien